105
Âm vọng
Nguyệt Trầm
Một giòng sông buồn đã gửi
Cánh bèo giạt bến long đong
Chỉ cần một nơi ẩn trú
Dung thân trong góc đời riêng
Ru mùa võ vàng giấc ngủ
Quán người có võng thụy miên
***
Thu phai mấy độ từ đó
Mưa rơi một cõi đi về
Trăm năm tri kỷ tình cũ
Nhớ nhung âm vọng ý xưa
***
Cho tôi một phòng bóng tối
Cho tôi một gối sầu rơi
Cho tôi một giường bối rối
Cho tôi một quán người trôi
Nguyệt Trầm