VẠN VẬT ĐỀU CÓ VẾT NỨT, ĐÓ LÀ NƠI ÁNH SÁNG CHIẾU VÀO.
Đây vốn là câu nói của Leonard Norman Cohen tôi vô tình đọc được và rất thích. Nó làm tôi nhớ đến câu chuyện của những quả trứng, nếu quả trứng bị vỡ từ bên ngoài thì đó là thức ăn, còn bị vỡ từ bên trong chính là sinh mệnh. Vết nứt đó có thể bắt đầu cuộc sống mới của một sinh vật nhưng cũng có thể bắt đầu kiếp sống khác khi trở thành bữa sáng của một ai đó.
Không biết bạn có cảm nhận giống tôi. Những từ như “vỡ”, “vết nứt” dù mang hàm ý không tốt, nhưng lại là sự khởi đầu cho một kết cục mới, có thể tốt đẹp hơn mà chính mình cũng khó lòng đoán được.
Vạn vật đều có vết nứt và tâm hồn của chúng ta cũng vậy, những tổn thương luôn tạo ra vết nứt từ bên trong. Và giống với quả trứng, sinh mệnh của chúng ta được mở ra với những chương mới nhiều điều thú vị hơn.
Mỗi người đều có khó khăn riêng, đều có những tâm sự khó nói thành lời mà đành cất giữ trong lòng. Nhưng những “vết nứt” tuy có vẻ đau nhưng chúng giúp ta mạnh mẽ hơn, trưởng thành hơn, tìm thấy những ý nghĩa khác nhau trong cuộc đời, hoàn thiện những khía cạnh khác nhau của bản thân, học được những bài học khác nhau và trải nghiệm những điều tuyệt vời khác nhau. Khi có thể đi qua hết những điều đó, ta sẽ nhận ra mình là chỗ dựa vững chắc nhất cho chính mình và những ai khi cần.
Những “vết nứt” vốn xuất phát từ sự tổn thương trong lòng, có khi từ áp lực cơm áo gạo tiền, về ước mơ của những người thân đặt lên ta, của những vấn đề xung quanh cuộc sống mà không biết phải giải quyết thế nào; có khi từ những lo lắng về quyết định, về con đường đã, đang và sẽ lựa chọn; về những khủng hoảng tuổi đôi mươi, tuổi ba mươi,… Có “vết nứt” rất mỏng và mờ như vết xước, nhưng cũng có những “vết nứt” sâu hơn, dài hơn khiến chúng ta phải mất rất nhiều năm để phục hồi và chờ đợi sự lành lặn.
Nhưng bạn biết không, tất cả mọi chuyện tìm đến trong đời đều có lý do và đúng thời điểm, có khi không đến trước, cũng chẳng đến sau là để vào thời điểm thích hợp nhất, ta được gặp gỡ người cần gặp, thoát khỏi một việc xấu khác, đón nhận những điều tốt đẹp hơn và bước ra khỏi kén của mình, cứng cáp và mạnh mẽ hơn, cũng xinh đẹp và độc lập hơn. Có lẽ vũ trụ chỉ đang muốn ta rèn luyện ý chí, sự sinh tồn và gửi đến ta những tín hiệu đề ta có thể thay đổi và sống tốt hơn.
Giống như cách Leonard Norman Cohen nói, ta không nên buồn khi bản thân có nhiều “vết nứt” hay đôi lần “tan vỡ”, bởi phải có khe hở thì ánh sáng mới “tràn” vào bên trong ta – thứ ánh sáng chói lọi và rực rỡ hơn bất kỳ nguồn sáng nào khi có thể khai sáng suy nghĩ và đưa tư duy của chúng ta lên một tầm mới hơn. Cũng giống như sau tất cả, chúng ta sẽ được gặp những điều tốt đẹp hơn ở một khởi đầu khác cũng tốt đẹp không kém. Cũng như câu “Cuối mỗi con đường đều có ánh sáng”, chỉ cần ta luôn có niềm tin vào sức mạnh của bản thân, ta có thể vượt lên trên, đi hết con đường tưởng chừng tối tăm của mình để tìm thấy con đường rộng lớn hơn với những ánh đèn rực rỡ như phố thị hay nơi ánh nắng đang kéo những vệt dài trên tán lá xanh rì, bãi cát trắng,…
Hãy kiên nhẫn với cuộc đời thêm chút nữa để thấy rằng những điều tốt đẹp rồi sẽ đến, chúng có thể tắc đường nhưng đã được sắp xếp lộ trình để tìm đến ta. Hãy nhẹ nhàng với bản thân một chút để biết rằng tâm hồn này sẽ luôn ở cạnh mình, chẳng bỏ mình đi đâu cả. Và cuối cùng, hãy đón nhận cuộc đời này bằng sự cởi mở nhất có thể, rồi ta sẽ thật sự hạnh phúc.