67
Nữa chừng
Cứ lận đận hoài trong từng nỗi nhớ. Cứ lận đận hoài giữa muôn lối yêu thương. Còn đợi thêm một lần lại thêm một lần thất vọng.
Anh có đến đâu.
Giấu hơi thở thật sâu
Nơi có tiếng vỗ về vọng từ ngút ngàn muôn thưở. Tự một minh em thôi. Lận đận cả trong giấc mơ. Nơi cuối một ngày em trở về trăn trở. Bầu bạn với đêm – tiếng thở dài.
Mường tượng ra anh đang đốt cháy. Cũng những lời yêu thương ngày xưa.
Với người con gái khác.