Tết và Lễ năm 2007 tôi đã viết thế này – sau 16 năm thế giới thay đổi chóng mặt tôi cũng thay đổi hình hài già đi xấu đi, nhưng cái đầu chứa não thì y như xưa đang ngồi ngắm thiên hạ loay hoay khi thế giới đang như một nồi súp sôi bùng muốn tràn ra khỏi nồi nấu – tôi liên tưởng đến hình ảnh bà phù thủy mũi khoằm đang đứng cạnh nồi mà khuấy nó trong phim Bạch Tuyết và 7 Chú Lùn, khác chăng là trong nồi của bộ phim là thuốc độc tẩm vào trái táo thơm đỏ đẹp cho cô Bạch Tuyết ăn vào xong lăn đùng ra chết – nồi súp bây giờ là chiến tranh – thiên tai từ người tạo cho người bằng súng, từ Trời giáng xuống con người bằng bệnh tật – bão mưa và động đất, nồi súp xưa chỉ một cô Bạch Tuyết lăn đùng ra chết, nồi súp tôi đang nhắc đây mỗi lần nó được nấu là triệu – vạn – ngàn – trăm – chục – hiếm hoi là một sinh mạng thì lại là thảm cảnh gia đình!
“Tuần này là ngày đưa ông Táo về trời. Năm nay Tết Âm Lịch đến trễ, sau lễ Tình Yêu 14 tháng hai đúng bốn ngày – ngày thứ bảy 17 tháng hai năm 2007 đến thứ hai là lễ các vị tổng thống Presidents’ day, tha hồ mà chào đón Tết. Trong các cửa hàng thương mại tim đỏ treo khắp nơi, màu đỏ lẫn màu hồng chói mắt từ những tuần trước, dòng chữ I Love You mỗi góc phố đều có thể tìm được, ngay cả trên xa lộ xe cuồn cuộn, bất chợt giảm chân ga thế nào cũng đọc được câu gì đó trên tường, ngay cả tấm biển giăng trên lưới sắt an toàn, đại loại như : “… will you marry me” – “I love you forever….” những dấu ba chấm dĩ nhiên là cái tên thật đẹp của phụ nữ.
Và màu đỏ trong các chợ Á Châu cùng màu vàng của mai giả, cũng rực rỡ không kém.
Quanh nhà, hậu quả cơn lạnh để lại buồn thiu, màu nâu cháy của lá, không biết cây có sống lại được không. Cây cỏ cũng như con người đều sợ lạnh lùng – lạnh nhạt – lạnh căm.
Lễ tình yêu có hoa hồng, gấu bông và kẹo chocolate. Tết Âm Lịch có Lan – cúc bánh chưng mứt dừa mứt bí, cầu kỳ hơn thì mứt hạt sen mứt me mứt tắc, mứt mãng cầu, không biết mình nên đón lễ nào Tết nào, Giáng Sinh và Tết Tây vừa qua xong.
Trong lòng tôi hay nhớ này nhớ nọ, liên tưởng chuyện xưa, khi chuyện mới đang sờ sờ trước mắt. Biết người Á Đông đón Tết với hoa lan, hoa cúc vàng hoa vạn thọ, nên trong Home depot, Alberson – Lucky chất đầy hoa, ngay cả trong Costco cũng vàng lườm hoa cúc. Có khác chăng là hoa vạn thọ không có hương như hoa của tôi ngày xưa. Hoa của tôi là những chậu hoa được bầy bán đầy lề đường Nguyễn Huệ, bên hông chợ Vườn Chuối, chợ Bàn Cờ, chợ Bà Chiểu – Lăng Ông Gia Định, chợ An Đông, chợ Bình Thới, chợ Soái Kình Lâm. Kỹ nghệ cây cảnh bây giờ chắc chắn khác với kỹ nghệ trồng hoa ngày xưa nên hoa bây giờ có cánh mạnh, màu đậm tươi hơn.
Tôi lại nhớ mùi hoa vạn thọ ngát thơm trong gió sớm, những ngày cận Tết ở Việt Nam. Hoa vạn thọ là loại hoa rẻ nhất, nhưng cho tôi mùi hương tuyệt vời nhất. Chỉ cần có chiếc xe ngựa thồ, chất đầy hoa đi ngang, là cả khoảng đường thơm lừng dễ chịu. Hình ảnh người thiếu phụ đội khăn bánh ếch, ngồi bán hoa vạn thọ chất đống cao trên tấm ny-lông ngay trên lề đường ngày hai mươi chín – ba mươi Tết luôn làm lòng tôi chùng xuống. Tôi thường mua hoa cúc vàng, thược dược trong giỏ tre có đất, để chưng được tới ra giêng, vài chậu quất (còn được gọi là cây hạnh), tôi có thể trồng tiếp trên sân thượng, ít khi tôi mua hoa vạn thọ vì nhà tôi theo Thiên Chúa Giáo, không có bàn thờ để cúng Ông Bà, ông Táo, Thổ Thần, mà rồi nhiều khi tôi cũng mua một ôm hoa đem về cắt lấy hoa xếp lên dĩa cho căn nhà nhỏ ủ hương.
Bạn tôi là người miền Nam, cho tôi biết muốn có hoa vạn thọ, đầu tháng mười âm lịch nhà vườn ở ngoại ô thành phố đã chuẩn bị gieo hoa vạn thọ. Hạt được lấy từ những bông có dáng và màu đẹp nhất từ năm trước, cột dây ở cuống bông, treo ngược hoa ngoài nắng ấm để hoa khô dần đi, sau đó giữ kỹ, không để hoa bị ẩm. Khi gieo hoa, rút từng “tia” hạt có phần đuôi đen lay láy, rắc đều trên nền phân rác tơi nhuyễn. Hàng ngày nhà vườn kéo nước giếng lên, dùng một loại tay cầm đan bằng nan tre, hay bình tưới có vòi sen để tưới nhẹ lên khoảng đất đã gieo hạt. Không bao lâu, một thảm cây con lá xanh non, mong manh mọc kín. Chúng như con tằm con, lớn rất nhanh. Sau đó dùng lá chuối hay lá dừa, khoanh thành những cái bầu, đường kính gần bằng cái ly uống nước, rỗng hai đầu gài lại bằng cây tăm tre. Tiếp tục cho phân rác vào, đủ chắc để khối phân không rớt ra khỏi cái bầu này, nhưng phải đủ mềm cho rễ cây bám vào, rồi dùng cây đũa, ghim một lỗ tròn ở giữa bầu để sẵn. Cuối cùng là mang cây con cho vào bầu đất.
Công việc này tỉ mỉ nhưng chắc hẳn vui, vì người ta thường làm ban đêm khí trời mát mẻ, dưới ánh đèn dầu, đèn mù u. Những cây con “đẹp” nhất, được lấy ra khỏi đất, nhúng vào thau nước sạch rửa rễ, rồi khéo léo đặt cái rễ trắng ngà ngà vào lỗ tròn đả ghim giữa cái bầu lá. Khoảng mươi ngày sau cây lớn khoẻ, rễ ra chằng chịt bên dưới cái bầu. Công việc tiếp nữa là đem chúng trồng xuống đất, hay trồng vào chậu. Lại tưới tắm, chăm sóc. Muốn cây xoè ra cho rộng, người ta cắt ngọn từng cây một, tỉa những cành dư. Khi nụ hoa xuất hiện, là dấu hiệu Tết sắp đến rồi. Tưởng tượng vừa làm việc, vừa nói cười vọng thêm tiếng ca vọng cổ ngọt ngào, mùi đất, mùi cây mùi Tết.
Tôi miên man từ Tết có hoa vạn thọ, mứt dừa mứt bí ngọt ngào sang lễ tình yêu với hoa hồng đỏ thẫm cùng kẹo đắng chocolate ướp đường, lễ tình yêu là thế chăng, hoa có gai, kẹo đắng có mật?
Bây giờ ở quê nhà, hình như tuổi trẻ cũng biết đến lễ tình yêu Valentine, hình thiên thần Cupid tha trái tim có mũi tên xuyên ngang nhỏ máu được trang trí khắp nơi. Có lẽ tình yêu ngày càng hiếm hoi, tỉ lệ ly dị ngày càng cao mà lễ tình yêu được nhắc nhở? Hay các nhà kinh doanh muốn kiếm thêm lợi nhuận? Người ta mua hoa hồng tặng nhau, mua chocolate gởi đến nhau có khi trong lòng đã ươm mầm phụ bạc.
Tôi nhìn lễ tết dửng dưng, chỉ còn mùi hương vạn thọ thoang thoảng trong lòng.”
Năm nay 2023, tôi đang ngồi đọc lại bài tôi đã viết khi vẫn còn đi làm tại một phòng nha, mỗi ngày 8 tiếng ngắm răng thiên hạ, nói chuyện về nụ cười cách chăm sóc nụ cười, tôi khuyên tất cả những người có duyên quen biết và gặp tôi trên chiếc ghế đặc biệt của phòng nha, nơi người nói ngồi phía bên vai phải của người nghe đang ngước mặt nhìn mình về Lễ Tết của tôi dù họ là người Nga người Ukraine người Thổ Nhĩ Kỳ để nghe họ kể lại rất vắn tắt một câu: “Tôi cũng có nỗi nhớ giống cô!”
Sao thì hôm nay cũng là ngày lễ Tình Nhân – Ước ao mỗi ngày đều là ngày mỗi người có một người để nghĩ đến – cầu mong mỗi con người đều có một ít thôi sự chăm sóc sự quan hoài đến người chung quanh.