(Tác giả: Tạ Tư Vũ) Tôi hay nói Trần Lục Bình là cô gái có nét đẹp nam tính, Bình liếc mắt rồi cười: “Xàm quá ông, kệ tía tui đi”… Tôi biết Bình năm 1999 khi tôi vào thành phố thi đại học. Trước…
Tùy Bút
-
-
Ngày nay, người ta đã quen nhìn vào màn hình máy tính, nên giở một trang sách không còn là một niềm vui nữa: “Chúng tôi không có thời giờ…Chúng tôi không rảnh rỗi…” Một lý do chính đáng hơn là chúng ta không còn…
-
Trong một tùy bút gần đây, tôi có viết: “Tâm hồn người Việt Nam, không ai hiểu thấu nổi!” Quả có như vậy. Nhất là sau khi qua Mỹ định cư, tôi có dịp sống cận kề người Việt hải ngoại hơn nữa. Nhớ lại…
-
Nhớ năm ấy trời mới tờ mờ sáng, mọi thứ xung quanh đã không còn im ắng. Các âm thanh của cuộc sống bắt đầu rộ lên, rộ lên một cách nhịp nhàng để đón chào một ngày mới bắt đầu hiện rõ. Tiếng gà…
-
VẠN VẬT ĐỀU CÓ VẾT NỨT, ĐÓ LÀ NƠI ÁNH SÁNG CHIẾU VÀO. Đây vốn là câu nói của Leonard Norman Cohen tôi vô tình đọc được và rất thích. Nó làm tôi nhớ đến câu chuyện của những quả trứng, nếu quả trứng bị…
-
Từ cách đây mấy năm, có một số người đã đặt vấn đề bỏ ăn Tết truyền thống và dùng tết dương lịch thay vào. Lý do của họ thật đơn giản. Họ cho rằng Tết truyền thống hiện nay gây ra một số phiền…
-
*Ký PHẠM NGA 1. Hồi học các năm đệ tam/nhị/nhứt trường PetrusKý (1964 -1967), tôi tập tành viết lách, sáng tác kiểu… học trò. Thời đó, trong giới làm thơ, viết lách trẻ ở Sài Gòn rộ lên phong trào lập thi văn đoàn, trong…
-
Tôi là con nhỏ Bắc di cư, nên hết Hè năm 75 tôi học xong đại học, chuẩn bị đi dạy. Ai dè ngày 30/4 ập đến, tất cả sinh viên miền Nam tạm ngưng việc học, để đi làm lao động công ích, dọn…
-
Steve-Tú và Lisa – Cho Steve and Lisa Tice Tôi xin kể lại câu chuyện của một người lính Mỹ trẻ sống sót trở về nhà từ chiến tranh Việt Nam. Anh trở về với hình hài không còn nguyên vẹn và tâm hồn chấn…
-
(Bài viết không hoa mỹ văn học, tôi đọc vừa cười vừa khóc – lý do tôi không dám nghĩ chuyện trở về nơi tôi được sinh ra dù tôi nhớ nó vô cùng!) Cách đây khoảng mười mấy, hai mươi năm, có lần tui…