CHUYÊN BÀ MẸ SINH CON LẦN THỨ 13

tác giả Nấm Hương
41 xem

Để sanh ra được một em bé khỏe mạnh, thông thường người phụ nữ phải trải qua 9 tháng 10 ngày mang nặng đẻ đau, chịu nhiều vất vả. Em bé kháu khỉnh, mạnh khỏe ra đời chính là niềm an ủi, hạnh phúc cho các bậc cha mẹ.
Sinh con là thiên chức cao cả của người phụ nữ. Tuy nhiên, không phải người phụ nữ nào cũng thuận lợi trong việc sinh nở, “mẹ tròn con vuông”. Bên cạnh đó, nhiều trường hợp đau lòng xảy ra khi cả mẹ và con đều không thoát khỏi cửa tử.
Người xưa đã nói :” Gái chửa cửa mả “.Có những bà mẹ sau khi sanh bị làm băng ,mất máu nhiều và không được cấp cứu nhanh có thể không còn mạng sống .
Sau đây tôi xin kể một kỷ niệm thời tôi còn làm việc tại khu phòng sanh của Bệnh Viện Vì Dân :
__ Ngày ấy … tôi nhận ca trực đêm tại phòng sanh lúc 22 giờ cùng chị Đào và chị Ngoan (Nữ hộ sinh ) . Thông thường mỗi đêm có khoảng hai hoặc ba sản phụ đến sanh đẻ.
BV mới bắt đầu hoạt động khoảng năm 1972 .( Riêng khu vực phòng mổ chính thức khai trương vào tháng 5/73 )
Suốt gần 2 tiếng đồng hồ không có sản phụ nào ghé thăm nên chúng tôi rảnh rỗi ngồi kể chuyện … đời xưa ..
.Tôi nhớ đã kể cho hai chị bạn nghe một truyện phim: ” 5 tiên đồng trong trận cuồng phong ” : Cha mẹ chết vì đói nghèo bệnh tật và đứa con trai lớn phải đem các em gửi các gia đình khá giả nuôi giùm vào đêm Nô En…
Thế rồi chị Đào đã kể cho chúng tôi nghe câu chuyên chạy di tản từ mặt trận Bình Long An Lộc trên đường “Chân trời tím” vào mùa hè đỏ lửa 1972 .: Lúc ấy chị có đứa con trai mới 6 tháng , bị tiêu chảy và khát sữa . _ Khi chạy về theo đoàn người nối đuôi , chị thiếu ăn nên làm gì có sữa cho con bú và cháu chỉ được uống nước cơm thay sữa . May mắn là về được Sài Gòn , chị được tuyển dụng làm việc tại BV Vì Dân . Chị Đào là một nữ hộ sinh kiêm gây mê hồi sức , khâu vá tiểu phẫu rất giỏi trong quân đội…..

Mãi gần nửa đêm mới có một sản phụ được chuyển vào phòng sanh . với cơn đau dồn dập . Bà này mới 35 tuổi mà sanh lần này là lần thứ 13.
Bà cho biết là ở gần BV , chưa tới ngày sanh nên chưa chuẩn bị gì cả . Khi đi ngang BV thì lên cơn đau bụng và người ở ngoài đường đưa vào giùm .Chị Đào thăm khám nói là thành tử cung của bà mỏng như lá lúa , đề phòng làm băng sau sanh .
Ngay lập tức tôi lấy máu của sản phụ chạy sang phòng xét nghiệm gần đấy để thử máu ,phân loại máu gì ? tiêm thuốc cầm máu trước . . Có kết quả xét nghiệm là chúng tôi yêu cầu xe cấp cứu chạy xuống trung tâm tiếp huyết gần TYV CH lấy về sẵn 2 bịch máu .
Người mẹ sanh rất nhanh , đó là một bé gái xinh xắn . _ Chúng tôi đã cắm hai bên tay của bà mẹ hai chai dung dịch truyền bằng kim luồn .
Nhau thai vừa ra thì một dòng máu phụt lên trần nhà y như vòi rồng . Ngay lập tức chị Đào chặn Tampon chỗ cửa mình của bà mẹ và giục tôi chạy đi lấy máu bên phòng Xét Nghiệm về ._ Tôi lúc ấy chạy rất nhanh , quăng cả dép . Hai chị em liên tục truyền máu và dung dịch . Máu được bơm nhanh và xe BV liên tục rú còi trong đêm vắng . Cuối cùng tổng cộng là 16 bịch máu ( khoảng 4 lít máu ) chưa kể dung dịch đã được truyền cho sản phụ trong đêm ._ Nhiệt độ trong phòng sanh rất lạnh mà tôi thấy mình vã mồ hôi như tắm .
Chị Đào đã khâu vá rất kỹ cho sản phụ . Gần sáng bà mẹ được chuyển ra phòng hồi sức theo dõi trước khi chuyển xuống Trại Đồng Tâm . – Đó là một trại dành cho các bà mẹ không có tiền nhưng được chăm sóc giống như các phòng bệnh mất tiền khác ._ Cháu bé được tạm chuyển lên trại Dưỡng nhi săn sóc đợi khi bà mẹ khỏe lại . _ Tôi đã mặc cho cháu bộ áo sơ sinh ,tã lót rất đẹp do hội từ thiện dành tặng ( vì mẹ cháu không mang theo gì cả ) .
Tôi còn nhớ lúc ngồi canh chừng ở phòng hối sức , bà mẹ ấy đã nắm tay tôi xúc động hỏi : ” chắc cô em chưa có gia đình ? Chị cảm ơn em và các chi nhiều lắm . Nếu đêm qua chị sanh ở chỗ mấy cô đỡ hương thôn thì chị chết mất và 13 đúa con chị sẽ bơ vơ không ai chăm sóc . Chồng chị là lính xa nhà …. Tôi có khuyên chị không nên có con nữa và nên triệt sản để giữ sức khỏe mà nuôi con ._
Vì tình trạng sức khỏe bị làm băng nên BV cho bà mẹ . nằm thêm đúng 5 ngày mới ra viện ( thường thì chỉ có 3 ngày là về )
Trước ngày ra viện ,chị đã cùng 6 cháu lớn bé đại diện cho 12 cháu đến tìm tôi và 2 chị nữ hộ sinh .
Chị không biết tên tôi chỉ hỏi thăm cô y tá nho nhỏ có đôi mắt đẹp , giọng Bắc . -Tại vì lúc đó tôi đeo mask che mặt . Còn nhớ mấy đứa bạn tôi đã bảo chị là muốn tìm tôi là phải gặp trước 7 giờ sáng . _Hồi đó tôi toàn làm ca đêm để ban ngày đi học thêm .
Hôm gặp tôi , chị giúi cho tôi 2 chục trứng gà so . Tôi từ chối không nhận thì chị khóc và nói rằng : ” Chị nghèo ,các cháu đông , mong em nhận lời cảm ơn chân thành của chị ”
Tôi đã nhận và sau đó tặng lại cho các cháu .
Ngày đó … tôi nhớ hình ảnh 6 đứa trẻ đứng bên cạnh bà mẹ đang ẵm đứa con gái còn đỏ hỏn . .ÔI những đôi mắt đen láy , những khuôn mặt ngây thơ thánh thiện làm sao , thương quá ! Người mẹ của đàn con 13 đứa may mắn vượt qua cửa tử để còn nuôi nấng các cháu nên người mai sau …Ngày ấy mà bà mẹ có mệnh hệ nào chắc hẳn …các cháu sẽ bơ vơ côi cút như cuộn phim “5 tiên đồng trong trận cuồng phong ” .
Tôi nhớ có ai đó nói rằng : ” Vào ngày sinh nhật của bạn , bạn nhớ mua quà tặng mẹ bạn . Bởi vì ngày đó chính mẹ bạn đã hy sinh cả mạng sống của mình để cho bạn sự sống ,một cuộc đời .”
” ĐÀN ÔNG ĐI BIỂN CÓ ĐÔI
ĐÀN BÀ ĐI BIỂN MỒ CÔI MỘT MÌNH ”
Đây là một câu chuyện ngành Y , một kỷ niệm đẹp của những ngày tôi làm việc tại BV Vì Dân .
Cháu bé thứ 13 năm nay còn sống chắc đã gần 50 tuổi rồi .
Nấm Hương.
SG 31/12/2021

Những Bài Liên Quan

Copyright © 2023 dactrung.com; all rights reserved