“Ta sẽ chẳng bao giờ quên chú mày được”, ông già lẩm bẩm. Một giọt nước mắt lăn dài trên gò má nhăn nheo của ông. “Ta đã già rồi. Ta không thể lo cho chú mày được nữa đâu”. Nghiêng đầu qua một bên,…
Sưu Tầm
-
-
Thơ: Trần Anh Thư – Nhạc: Nguyễn Đình Phùng – Ca Sĩ: Châu Thùy Dương
-
-
không viết cho người viết cho ta mùa thu thử áo trước hiên nhà này nhành lá đỏ như son thắm như thuở vừa yêu rất thướt tha rồi em thay áo vàng ra ngõ ta đứng tương tư giữa lưng chừng những ngày tháng…
-
-
Theo lời mách của một bà chị họ xa, cô đồng ý lên Hà Nội làm ô sin. Ở cái làng quê heo hút này, nghèo thì nghèo thật, nhưng người ta lại thừa tự trọng, coi ô sin là cái nghề mạt hạng, vì…
-
Có một thói quen rất nguy hiểm mà người Việt thường xuyên sử dụng trong giao tiếp, đó là thói quen ngụy biện. Thói quen này đã lây nhiễm một cách vô hình từ giao tiếp thường nhật, từ tâm lý thắng thua khi tranh…
-
Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu,(Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ.).Cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế,Yêu một cô, giờ cô ấy đã lấy chồng. Có thể vợ mình vì những phút mềm lòng,Nên giấu kín…
-
Em biết rằng anh sẽ chẳng yêu em,
Nụ hôn ấy chỉ là phút giây nông nỗi.
Em dại dột, em trẻ con, em yếu đuối, -
đường không gian – đã phân lyđường thời gian – đã một đi không về… những con đường mịt sương chetôi vô định lái chuyến xe mù đờicu tí ngủ gục đâu rồi?băng sau, ngoái lại, bời bời nhớ con! đường trăm năm – nát…