87
Đã qua rồi tháng Ba. Qua rồi thuở mắt em ngỡ ngàng nhìn phượng nở. Qua rồi niềm vui mong manh nỗi buồn tiếc nhớ. Tháng Ba qua rồi Anh
Tháng Ba bầu trời xanh. Mắt em xanh – lá bàng xanh khung trời mộng tưởng. Xanh buổi chiều dĩ vãng. Mình chia tay.
Tháng Ba qua rồi sao anh không hay. Tháng Ba không còn sao anh không nhớ. Em mang một trời buồn khổ. Phượng hồng héo rũ trên tay.
Tháng Ba không còn tóc em bay. Mây không còn vô tư, khung trời không còn xanh – lá bàng quên vẫy.
Anh như cơn gió hoang vu tìm phương trời xa xôi nào đó. Tháng Ba qua rồi sao anh không hay? Để mắt em buồn giữa trời xa xanh biếc. Tim em ở phương nào, anh có biết không anh?