Ma

tác giả Như Hoa Ấu Tím
41 xem

Mười cô con gái có chín cô thích xem bói và mười cô sợ ma, nhiều cuộc tình khởi đi từ hai sự sợ hãi này, các anh chỉ cần đọc sách xem chỉ tay để biết đường tình ái, đường hôn nhân, đường tử tức, đường tài lộc đường học vấn và nhất là có chút khoa ăn nói là “đường tình ái” của anh chàng thênh thang ngay. Chuyện sợ ma thì cần có công chờ đợi có ngày (mời) nàng đi cine. Cần lựa loại phim có vài đoạn hồi hộp ma quái chen tình cảm lãng mạng, vài pha li kỳ kiểu như Dracula đẹp trai hẹn hò cùng người đẹp, hôn nàng say đắm để nàng mê man, tiếp đó là ghé răng cắn vào cổ hút máu. Tỉ lệ sáu đến bảy mươi phần trăm nàng rú lên ôm mặt, ngay cả ôm choàng lấy người bên cạnh, bất chiến tự dưng thành, cái thuở nam nữ thọ thọ bất thân, nắm được tay đã đạt tám mươi phần trăm được hôn, đằng này được ôm thì hơn trăm phần có cau trầu dính dáng đến! Thôi chết lại đang kể chuyện xưa tích cũ, thời nay đâu có việc này nữa, ngay tại Việt Nam bây giờ thanh niên thiếu nữ đã xé toang hoác mọi biên giới ngăn cản việc giao thiệp mật thiết giữa nam và nữ, nhất là cha mẹ ngày nay cũng đã khác ngày xưa, sự giáo dục con cái hơn năm mươi phần trăm “nhờ Trời!”
Sợ ma hay không? Là câu dành cho các ông, các bà chắc chắn sẽ trả lời: “Sao lại không, ma không sợ, sợ gì chứ!” Nói thế nhưng các bà lại thích nghe kể chuyện ma, đọc truyện ma, nguồn cung cấp vô tận để các bà thưởng thức chính từ các ông: Bồ Tùng Linh – Người Khăn Trắng ngay cả nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn bây giờ cũng viết về ma.

Khi kể chuyện, câu đầu tiên người kể hay dùng là: “Chuyện có thật – chính mắt tôi thấy!” dĩ nhiên nếu không có câu mào đầu như thế thì câu chuyện bớt thật đi chút chút.
Ma là gì? Theo định nghĩa của tự điển liên mạng, danh từ Ma có nghĩa là người đã chết đã thuộc về cõi bên kia, cõi âm, không còn phần vật chất sờ mó được chỉ có phần linh hồn, đi hổng trên mặt đất, nhẹ như mây như gió – Ma cũng có ý chỉ bất kỳ một người nào đó không rõ rệt thí dụ như,
– Chẳng có ma nào ở đó hết á!
Hay ca dao:
– Bực mình chẳng muốn nói ra
Muốn đi ăn cỗ không ma nào mời!
Còn tính từ Ma có nghĩa là chuyện bịa ra, chế ra để che giấu sự thật, như giấy tờ ma – bằng cấp ma – sổ sách ma – công ty ma – giám đốc ma, những Ma này không có gì để sợ để tò mò tìm hiểu cả, chỉ có các ngài trinh thám và cảnh sát cần nhòm ngó đến thôi.

Con nít hay sợ hãi vì Ma, đi ngang khu đường tối- ngang qua nghĩa trang – nhà có đám ma là co rúm người lại, có khi sợ đến nỗi không dám đi qua đó nữa, sự sợ hãi mơ hồ. Lớn lên chút đọc sách tìm tòi, nhiều cô cậu chủ động đi tìm ma. Ai không một lần thử cầu cơ nhỉ, trò chơi huyền bí chỉ cần đồng bạc cũ kỹ, ghê rợn hơn là miếng ván hòm lấy từ một đám cải mả, hay tìm tòi bất kể thứ gì trong nghĩa địa là được, không gian thì có lúc ở góc bếp nhà bạn, có khi buổi tối chạng vạng dưới táng cây sung, cây đa, gan dạ hơn thì vào ngay trong nghĩa trang tìm cách kết nối với Ma. Giọng nói trong các buổi cầu cơ thường phải thật trầm, thì thào càng tốt. Đám cầu cơ chỉ cần có ba người chính, người ngồi chầu rìa thường không được đông hơn hai đứa, nhiều người quá Ma không dám ghé (?) đây là điều các cô các cậu tổ chức cầu cơ thường đưa ra khi mời mọc. Tôi nhớ một lần cô bạn có miếng linh cơ lên nước bóng loáng, nghe kể là được truyền từ ông anh đã đi lính, anh này thuộc loại “bán Trời không hỏi ý Thiên Lôi” , buổi trưa năm đứa đạp xe vào nghĩa trang Mạc Đỉnh Chi sau khi đã ăn đậu đỏ bánh lọt bên hông trường Gia Long cùng đĩa khô bò gan cháy, vừa ăn vừa nghe cô nàng chỉ cách phải làm sao để nối kết được với âm hồn, giờ tối thì không ra khỏi nhà được, giữa trưa cũng là giờ âm có thể vài “con ma” lọt ra khỏi cõi u u minh minh nhập vào cơ, tha hồ mà hỏi han chuyện tương lai học hành tình cảm.
Một bảng vẽ có 24 chữ cái cùng với đầy đủ các dấu ngã nặng chấm hỏi, dấu mũ dấu á, dấu ư ơ, ngay góc có chữ Thăng – Giáng. Cần có ba ngón tay cùng đặt lên cơ, không được đè cơ xuống giấy mà chỉ để hồn ma nhập vào điều khiển cơ chạy – người cầu cơ phải nhớ chữ và ráp lại thành câu trả lời. Lạ là ngón tay của nhiều người đụng vào cơ thì cơ đứng ì một chỗ không di chuyển nhúc nhích, thay người khác vào là cơ chạy như bay, hết chữ này đến chữ khác ráp không kịp câu trả lời. Tôi bị mang tiếng là nặng vía không được chạm vào cơ, ngay cả khi kêu hoài không ma không tiên không quỉ chi ghé hết, tôi cũng là người chịu trách nhiệm và bị xỉ vả.
Đa phần là cơ chạy vo vo, ba cô bạn chuyên gia cầu cơ thành nổi tiếng trong trường. Ai có chuyện buồn, ai lo chuyện thi cử đều nhỏ to để có cuộc hẹn cầu cơ đậu đỏ khô bò, người muốn được dẫn đi cầu cơ phải thết đãi ba bà thầy hai món ngon lành ấy. Nhớ lại hình ảnh những mái tóc ngang vai chụm vào nhau, chăm chú theo dõi miếng gỗ di chuyển trên mặt giấy, khuôn mặt căng thẳng, thấy cơ chạy thành chữ Thánh là tranh nhau hỏi, có khi cơ chạy vào chỗ quỉ là sợ xanh mặt không nhúc nhích, ngồi lì ra chờ cơ Thăng. Tôi nhiều lần tò mò hỏi cô bạn chủ xướng câu thần chú cô lầm bầm thì thào là gì, cô nhất định không nói. Ấy thế mà cũng có đám cưới phát xuất từ việc cầu cơ này, hỏi hồn là yêu có đúng người không, hồn trả lời đúng duyên, đúng số, thế là lấy nhau. Người hỏi là một trong ba cô đặt ngón tay cầu cơ, người cô yêu là anh của cô bạn có miếng cơ linh diệu. Sau này khi gặp lại tôi hỏi cô em chồng của nàng, còn cầu cơ nữa không? Cô cười nói: “Ông anh tao lấy lại miếng cơ vứt đi đâu mất rồi, sợ vợ của ảnh tin cơ, bán lúa giống!” Tôi tấn công thêm: “Hồi đó bà đẩy cơ phải không?” cô nàng cười cười: “Thiên cơ bất khả lậu, nói ra bị sui chết á!” Câu chuyện cầu cơ mãi đến nay vẫn còn là bí ẩn đối với tôi, có hồn nhập thật không hay chỉ do điện từ trong người toát ra ! ! !
Tháng 10 là tháng cô hồn của Mỹ và các nước Châu Âu – mùa trở lạnh mây gió giăng giăng, sương mù mờ ảo, bóng người thật nhìn còn giống ma huống chi ma thật, lý do tại sao người ta có nhiều địa điểm được liệt vào danh sách “nhà ma” most notorious haunts. Hồi điện đóm chưa có dễ hù ma nhau, chi cần cái đèn bão lù mù, có khi nhà cúp điện, thò ta mở cửa bị bàn tay ướt lạnh nắm chặt đủ muốn chết giả, biết ra có khi bàn tay là của mẹ, của chị của em chòng ghẹo, bao lần ngủ cái mùng bị ai giật lên giật xuống, ánh trăng soi qua cửa, sợ muốn hét – hét không được, định thần nhìn ra là cánh tay cô em ngủ chung thò ra ngoài bị muỗn cắn, lâu lâu lại giật ngược lên để gãi. Thời nay muốn dọa ma ai cũng khó, nhất là nhiều phim kể về các chú ma dễ thương, các oan hồn thác oan vẫn còn lởn vởn bên người yêu để che chở giúp đỡ, chuyện ma nào cũng phảng phất tình yêu tình hận, oan tình ma – chung thủy ma – cô độc ma – hiền dịu ma – phá phách ma cũng có.
Cô ma tên Audra trong khách sạn Galvez tại Galveston Texas, đã khiến khách sạn này nổi tiếng. Hơn trăm năm trước, Audra chờ người chồng chưa cưới tại phòng số 501, nghe tin thuyền của anh bị bão đánh mất tích, anh không trở về nữa, cô lên tòa tháp cao nhất của khách sạn, treo cổ tự vẫn. Đến nay du khách vẫn ghé khách sạn này để chụp hình cùng cô Audra, nhất là trong tháng 10 nhân viên khách sạn hướng dẫn khách đi thăm đoạn đường từ phòng số 501 lên tòa tháp. Dù đã trăm năm, bóng của Audra vẫn lang thang bay tới bay lui bất kể ngày đêm. Du khách khi chụp hình trong khoảng đường này thường thấy một đốm trắng mờ trong hình của họ.
Các sinh viên trường Dartmouth một trong những đại học nổi tiếng (Ivy League) tại New Hampshire luôn chào đón các sinh viên trúng tuyển bằng câu chuyện của bác sĩ Benton, tùy theo người kể mà câu chuyện rùng rợn theo nhiều cách khác nhau. Ông là một bác sĩ giỏi chuyên nghiên cứu về thuốc trường sinh nhưng sau khi vợ chết ông biến thành một kẻ bị bệnh tâm thần, giết người để lấy các bộ phận ghép vào mình, điện ảnh cũng dùng câu chuyện này để làm thành phim Doc Benton.
Những linh hồn dù đã thác dường như còn vương vấn cõi trần gian đắm đuối, người còn hơi thở phải yêu thương cõi trần tục lụy này thêm biết bao – Hỏi các anh đã từng kể chuyện ma thời tuổi trẻ cho các nàng, bây giờ còn chuyện ma để kể nữa không? Ai cũng trả lời có! nhưng muốn được nghe kể thì không, lý do rất chính đáng: “Sợ bị Ma la rầy!”

Những Bài Liên Quan

Copyright © 2023 dactrung.com; all rights reserved