Có thứ tinh cảm dù được nuôi dưỡng tinh bằng tháng, bằng năm, dù muốn, nhưng chẳng thể lớn thêm
nằm ngoan như một nhánh rong theo sóng lên bờ cát
cho đến một ngày có người nào đó xuất hiện, chỉ một giây một phút, đã cuốn nhánh rong đi, mất hút. chỉ là một ngày kia dấu chân vô tình dẫm lên và đại dương đã ở ngoài tầm mắt.
sóng vẫn muốn hát
nhưng rong đã cằn khô…
Có thứ tinh cảm, dù rất nhiều ngộ nhận cũng không phải là tinh yêu
Như một cây xương rồng bao năm không nở hoa … cho đến một ngày tinh yêu thật sự xuất hiện
Cành xương rồng lại đột ngột vươn cành và trổ hoa rực rỡ.
Có những mối quan hệ, biết chẳng ra sao, nhưng sao vẫn chưa dứt được như cây sum suê
rồi một đêm khuya trở mình kết trái
nước mắt được lau khô, tim vẫn đau nhưng bắt đầu có thêm vững chãi
những trái chín rơi xuống mà không cần ai hái
rồi chìm xuống đất sâu…
Có những ngày … tôi cũng thấy mình bình yên đến lạ … nhưng vô tình rơi nước mắt bởi quá đỗi cô đơn ….
Có nhiều khi tôi tưởng chừng mình rất mạnh mẽ … nhưng kỳ thực chỉ cần một bài hát thôi cũng khiến mình rơi nước mắt… tôi ơi.