Mảnh ghép trái tim

tác giả Dạ An
55 xem
Một ngày cuối tuần, đọc một mẩu chuyện về trái tim, bổng dưng muốn khóc. Trái tim tôi cũng đầy những vết sẹo, lồi lõm, chắp vá và khiếm khuyết.  Tôi muốn quyết định một chuyện, nhưng chưa tìm ra câu trả lời khi quay lưng đi. Chọn sự lặng im là tàn nhẫn mà tôi đã từng tự nhủ không bao giờ làm. Tách rời quá khứ có làm mình vui và quên đi mọi chuyện không? Tôi có chút mông lung về câu “người không yêu bản thân mình sẽ không biết yêu người khác”. Một trái tim đẹp và toàn hảo nhất không phải là trái tim sống cho mình, mà là trái tim sống cho người mình yêu cũng như không yêu. Tôi đã cố làm điều đó từ khi có trí khôn, dù trải ngàn đau khổ đánh đổi. Tôi đã làm sai?
Cũng có lúc tôi mong mình có thể sống lạnh lùng ích kỷ, nhưng hình như tôi sinh ra, đã được đặt để một trái tim phù hợp với nhiệm vụ có mặt trên đời. Một người lấy đi một mảnh tim mình, sẽ có một người đưa mảnh tim họ trám vào phải không? Chỉ cần mình có thể buông nỗi đau, nhận niềm vui, và cảm kích những mảnh tim đầy tình nghĩa, thì chẳng có gì để oán trách. Bỗng nhớ lời người đã xa trong dĩ vãng, ta sẽ tìm nhau đến bạc mái đầu xanh, vậy mà…
Tôi mong mình viết về nỗi buồn một lần nữa thôi, rồi ngày mai khoác lên bộ mặt mới nhìn đời bằng màu hồng thắm. Đến một ngày nào đó, tôi sẽ tìm thấy được mảnh ghép vừa vặn, không quá to làm tôi nghẹt thở, hay không quá nhỏ để những khoảng trống cho hụt hẫng ùa vào.
Tôi muốn nâng chén ly bôi, nhỏ giọt lệ cuối cùng khóc người trong mộng, tỉnh rồi một giấc “Trương Chi”.

Những Bài Liên Quan

Copyright © 2023 dactrung.com; all rights reserved