42

Xuân xanh qua mấy độ
Đời buồn như khói mây
Tay gầy mân sợi tóc
Nghe đời nhiều đắng cay
Cuộc tình giờ chia hai
Người đầu sông, kẻ cuối
Tim một thời đắm đuối
Cũng theo thời gian phai
Về ru giấc ngủ say
Mộng riêng mình trong đó
Hoa tặng ta một đóa
Mình yêu mình chẳng sai