13
chiều treo phố cũ nghiêng sầu
đập gương tìm bóng, người đâu mất rồi
đưa tay vớt ánh trăng rơi
vô tình sóng bạt, tan lời hẹn xưa
ghi lòng bao chuyện nắng mưa
ngược dòng, kỷ niệm vẫn chưa phai nhòa
gió về cuộn cánh phong ba
cho mây phủ bóng người xa cuối đường
trái mùa-nở đóa yêu đương
đành thôi lỡ chuyến uyên ương sum vầy.