Hỏi hoài trong đầu mình đang nghĩ gì?
Ai hỏi?
Thì cái thằng Mark chứ ai?
Mark nào?
Mark Zuckerberg đó!
Chèn ơi hồi nó mới kiếm ra cái chuyện nối kết thiên hạ đâu có rần rần như bây giờ tuổi nó cờ thằng Ba nhà tui chớ mấy nó còn đi học mà nó tạo ra cái “sai*” kiếm bộn tiền, tới giờ giàu tới trên trời luôn cà, hồi đó tụi nhỏ đi học mê biết nhiêu mà nói – nghe nói bây giờ cái liên kết này toàn ông bà lão cờ tui ngồi nghịch chớ đám con nít nó chạy tán loạn qua mấy chỗ khác vui hơn dừ dội hơn ngu gì ngồi trong khu cha má ông bà nó rình rập tụi nó đặng!
Cái thời cha má ông bà kêu tụi nó lập giùm cái tên cái tuổi làm chìa khóa vô nhà “phây” qua rồi nghen, cha má ông bà nó bây giờ có nanh có vuốt hết ráo rồi, biết rủ rê mời mọc kết bè kết phái biết trao đổi hình ảnh kết tâm tình cùng kẻ lạ người xa – ai còn đôi còn cặp dòm vô biết liền ai “mất nửa đời mình” cũng biết luôn – nói dậy chớ cần xét lại heng, thiệt giả vô chừng nên đừng xớn xác mà ôm con “tiêm rỉ máo” nghen – dòm dậy hỗng phải dậy đâu nghen!
Ta nói chiện bị lừa tình hồi còn đôi mươi đôi tám chi đó khóc chút là hết nghen – chiện lừa tình cỡ này là . . . tiêu luôn căn nhà đang ở nghen, mớ tiền còm cõi ky cóp không dám xài hoang phí thời còn đi mần việc giấu chồng con nuôi ba bốn dây hụi chi đó, bỏ mua vàng gói thiệt kỹ chôn lung tung tá lả trong mấy chậu lan chậu cây phát tài đặt kế giường nằm, đặt ngay kế cái ti vi phòng khách, cỡ giờ vàng lên giá theo dầu theo ga – dầu này hỗng phải dầu chiên chả giò nghen, dầu này là dầu chạy xe chạy máy á – tui viết cho rõ chớ không nghĩ lộn vô dầu chiên là nói tui nói sai nghen, hỗng nói thời thôi hễ tui đăng đàn nói là tui nói thiệt không đó.
Quành lợi chiện lừa tình nghen – vàng giữ kiểu đó bảo đảm chồng tới chết cũng không biết, mấy đứa con nó có gia thất ra riêng cách chi biết đặng, chỉ biết má nó quê chờ quê chậc tới cái bóp đầm cũng hỗng dám mua đợi tụi nó tặng mới mang mới xách! Tới hồi ông già leo lên trang thờ rồi bả một mình một bóng cô đơn, nhờ có “phây” mà tình xuân trở lợi, mèn ơi thêm cái điện thoại số nừa chớ, con nó mua cái số 14 nó chuyền xuống cái 12, cài đặt rõ ràng nghen cỡ chữ to chảng khỏi cần đeo kiếng, có chiện gì là nghe ting cho hay, ta nói cũng tại thằng Mark mà, đó mỗi ngày nó mỗi hỏi thăm – có gì hôn viết xuống!
Có chớ sao hông, rồi tả tình tả cảnh cô đơn, rồi mần thơ y chang hồi còn đi học có tóc dài có gió thổi áo bay bay cái có thằng ngu ngu ngơ ngơ đi theo, chiện xưa dậy chớ nhắc lợi nó vui biết mấy, thiêm mấy tấm hình lung linh eo ót quá chừng, nếp nhăn xóa ráo, kỳ này là tại cái đám bu theo điện thoại số nó chế đủ cỡ xóa nhăn kéo chơn cẳng cho ốm ốm rồi bóp siết cái eo thổi phồng bộ ngực ta nói đẹp không bằng ca sĩ này ca sĩ nọ chớ cũng cỡ tài tử đóng phim, cái rồi cũng có tin nhắn nghen, mới đầu xin làm quen cái từ từ than này than nọ, đau bịnh bất ngờ bên ngoại quốc lận heng – rồi chuyện gởi quà to đùng bị chặn ở quan thuế ở bưu điện chi đó lo mà gởi tiền nghen . . . .
Lừa kiểu này không lo mang bụng như hồi con gái, mà nó dứt cái đám vàng giấu gốc cây nghen tay trắng nghen, coi chừng nghe mấy bà cô độc, nhứt là mấy bà chưa từng yêu ai chưa từng lấy ai chưa từng có kinh nghiệm tình trường – giờ biết đời xuân sắp mãn bị mấy câu thơ hồi con gái nó bật dây réo:
Mau với chứ vội vàng lên với chứ
Em em ơi mùa xuân sắp rục rồi
quên mất tiêu cái hồi tính trước tính sau mà moi vàng bán lấy tiền cho vô “tài khoản” đặng lấy cái ngón trỏ quệt màn hình vô cái dấu nhỏ híu chưa gặp tụi nhỏ đặng hỏi cho rõ “là cái chi đó con” thì toàn bộ gia tài ky cóp đà bốc khói!
Gọi hỏi thằng Mark ha – còn lâu nó mới nói cho nghe à nha, xứ nào nắm thằng có tóc, chớ xứ này mấy thằng có tóc mỗi cọng của nó là một ông luật sư nghen,
“ngu ráng chịu, ai biểu yêu muộn chi cho mất tiền”
Sáng sớm nay nghen tui mới nghe bù lu bù loa nghen – chiện người ta mà tui kể rần trời đây nè!