Con chử rơi lăn lóc Tôi lượm kết vần thơ Cho những cuộc tình mơ Có bao giờ nguyên vẹn Gom thêm bao hò hẹn Thả theo gió bay xa Giờ còn lại mình ta Đối gương sầu hiu hắt Tiếng tiêu ai réo rắt…
Tác Giả
NĐQĐT
-
-
Tôi cúi nhặt những mảnh tim vụn vỡ Lần cuối thôi, tình lỡ giấc trăm năm Số phần rồi, ai biết chuyện xa xăm Lòng cứ ngỡ thân tơ tằm đã dứt Mùa thu đến, một góc vườn đỏ rực Lá đổi màu, rưng rức…
-
-
Em lấy mực từ trái tim đã chết Viết cho người bằng tâm kết lời thơ Suốt một đời luôn dệt mộng đan mơ Ru cuộc sống với bóng mờ dư ảnh Giọt nắng thu rơi xuống đường muôn mảnh Em gom về sưởi ấm…
-
-
-
-
-
-
Niềm vui như ánh nến Vụt tắt trong màn đêm Tình một thời dịu êm Dần trôi vào dĩ vãng Theo dòng đời phiêu lãng Vỡ rồi mộng chung đôi Vầng trăng khóc chia phôi Khuyết dần như hẹn ước Xứ người, xuân rét mướt Lệ rơi…