109

Em lấy mực từ trái tim đã chết
Viết cho người bằng tâm kết lời thơ
Suốt một đời luôn dệt mộng đan mơ
Ru cuộc sống với bóng mờ dư ảnh
Giọt nắng thu rơi xuống đường muôn mảnh
Em gom về sưởi ấm những quạnh hiu
Mùa đổi thay ngàn lá rụng buồn thiu
Tay đang giử, nhưng muôn trùng… dịu vợi
Có ai biết, tình cờ không mong đợi
Đến nhẹ nhàng một hạnh phúc nhỏ nhoi
Ngày qua ngày cười bên những chơi vơi
Vui từng bước trên dòng đời sóng nổi
Mong một ngày tim thôi không mệt mỏi
Vết thương lành, chẳng nhức nhối niềm đau
Vẫn còn là tri kỷ bước bên nhau
Hai mảnh ghép của kiếp nào lỡ hẹn.