Chiều phi trường & Sân ga mùa đông
Kính gởi đến quý anh chị con cóc cuối tuần, ghi lại một vài
cảm xúc trong lúc chờ máy bay tại phi trường Los Angeles và
Colorado Springs trong một chuyến công tác vào giữa tháng 12 năm ngoái . …
Dạo:
Cóc già chóc ngóc phi trường,
Nhìn người để thấy xót thương thân mình.
Cánh bèo trôi nổi bập bềnh . . .
Chiều phi trường
Vạt nắng chết lết dần xa phi đạo,
Con ráng chiều gượng gạo bám trời không,
Màu chia ly pha nửa xám nửa hồng,
Ðèn phố thị đứng trông người mỏi mắt.
Ðài kiểm soát chơ vơ,
Vật vờ trong gió lạnh.
Cỏ úa vàng mỏng mảnh,
Lây lất cạnh đường bay .
Chiều nhẹ lung lay,
Chân trời bóng cây lẩn mặt.
Chập chờn từng khối sắt,
Ði về lạnh ngắt bơ vơ .
Trạm đưa tiễn, người đông như trẩy hội,
Hành lang dài, chân rẽ lối ngược xuôi,
Trăm vạn ngàn cánh bèo nhỏ đơn côi,
Theo định mệnh bập bềnh trôi khắp nẻo .
Không gian chùng, lạnh lẽo,
Nhạc lạc loài lẽo đẽo kéo rèm mi .
Người ghé đến rồi đi,
Nối dài chuỗi biệt ly bất tận.
Bên trời lận đận,
Ðời mấy bận hoàng hôn,
Tay gầy gom ngày tháng cũ vùi chôn,
Thân mang kiếp ốc mượn hồn dai dẳng.
Chiều thoi thóp, lữ khách buồn xa vắng,
Không đưa người, sao nằng nặng con tim,
Không người đưa, sao day dứt ngóng tìm,
Ðể chợt thấy thương mình qua kẻ lạ .
Thương ai từ giã,
Vòng tay vội vã buông lơi,
Ánh mắt đọng nửa vời,
Lệ ướt sũng bờ môi nhạt nét .
Tiếng máy bay gầm thét,
Giờ chia tay giá rét thê lương .
Chiều phi trường,
Ôi chiều phi trường,
Ai chua xót vấn vương,
Ai dặm đường giong ruổi .
Người ra đi đêm tối,
Biết mai này còn nhớ lối tìm nhau .
Trần Văn Lương
Bài họa ngược vận
Sân ga mùa đông
Trời đông xám đêm ngày không khác nhau
Sân ga in bóng tàu tranh sáng tối
Con tàu đến, từ nơi nào rong ruổi ?
Con tàu đi, sương muối đã vương vương
Người hăm hở dặm trường
Bóng đèn vàng thê lương
Tiếng còi trong sương thét
Tàu rời ga mờ nét
Ai đứng trông vời
Bùi ngùi mấy giọt buông lơi
Ðọng trên lời từ giã
Mất nhau chưa ? đời bỗng lạ
Dòng ngược xuôi, người đón dạ trông tìm
Kẻ tiễn đưa miệng cười, héo đáy tim
Sân ga chật những nỗi niềm trống vắng
Ðèn hắt hiu trong hồi còi dai dẳng
Ngày không nắng, vùi chôn
Bao tâm sự, bồn chồn những nụ hôn
Những dập dồn, lận đận
Theo dòng người lan man bất tận …
Kẻ đến người đi
Từng giọt nóng tràn mi
Bao tiếng cười xua tan mùi lạnh lẽo
Bao số phận đẩy đưa về vạn nẻo ….
Chân lang thang hồn bỗng réo đơn côi
Bỗng lạc lõng giữa dòng đời ngược xuôi
Bỗng ngỡ ngàng, ngu ngơ người lỡ hội
Bỗng bàng hoàng, bối rối thoáng bơ vơ
Trơ trơ đường sắt
Người đứng trên sân ngước mặt
Tàu xình xịch chuyển lay
Câu giã từ hối hả tung bay
Chia hồn ai nửa mảnh
Trời đông lạnh hay tim giá lạnh ?
Lòng vẩn vơ …
Ôi hồn vẩn vơ …
Ai đợi chờ hoen mắt ?
Ai cắn nát môi hồng ?
Lăng lẽ giữa trời không,
Sân ga vắng im nhìn vòng tục đạo .
Y Nguyên