Một mai tỉnh giấc ngỡ ngàng lạ chưa
Nắng rồi bỗng đổ cơn mưa
Người thương bỗng hoá người xưa mất rồi.
Ta mơ một giấc giữa đời
Một mai tỉnh giấc nửa vời chênh vênh
Người ở lại, ta lênh đênh
Nửa đêm ngẫm nghĩ tội tình làm sao.
Ta mơ một giấc lao đao
Một mai tỉnh giấc hanh hao dáng hình
Mắt khô cạn những giọt tình
Ngẩn ngơ hát tiếng lặng thinh vô đề.
Ta mơ một giấc lê thê
Một mai tỉnh giấc bỗng về tay không
Bao nhiêu là ngóng cùng trông
Bấy nhiêu cay đắng trong lòng ai hay.
Ta mơ một giấc, ta say
Một mai tỉnh giấc loay hoay với đời
Ngông nghênh cũng một tiếng cười
Thở than tiếng khóc ai người lắng nghe.
Ta mơ một giấc chở che
Một mai tỉnh giấc, bài vè bên tai
Vẻ ve ai nhớ một ai
Vẻ ve lời hứa chẳng dài một gang.
Ta mơ một giấc mơ hoang
Một mai tỉnh giấc,
Mơ màng mình ta…