GIẤC MƠ,
Em vẽ ước mơ trên nền bê tông cũ,
Chiếc giường to vừa đủ hai chị em.
Cả tuổi thơ quẩn quanh trong con hẻm,
Cuộc đời em thèm hai tiếng Gia Đình.
Em vẽ ước mơ cho chính mình,
Như bao đứa trẻ nằm ngoài Đình ngoài Chợ,
Chợt có đứa thút thít lên khi mớ:
“Cha mẹ ở đâu, sao không chở con về? ”
Đứa nhỏ bỗng nín câm sau tiếng chửi thề:
“Im mẹ đi, bụi đời mà đòi về đâu hả?”
Đouma,… mày làm tao cũng nhớ nhà! ”
Rồi tiếng khóc vỡ òa,
… Của đám trẻ không cha, không mẹ…
Tượng đài ở trên cao cúi đầu, thỏ thẻ
“Mấy đứa cứ nhìn ta sẽ hạnh phúc, ấm no”
Đám trẻ ngước lên vừa xoa bụng, vừa co ro
Có lẽ đã đủ no nên thiếp đi lúc nào không biết…
Tượng đài ở trên cao gục đầu, nuối tiếc
Khi biết mình “sinh ra” đã giết chết những giấc mơ
Về ngôi nhà và những đứa trẻ thơ
Giờ lại dối lừa đám trẻ bơ vơ đầu đường xó chợ
…
Cũng lại bằng những giấc mơ… muôn thuở
N.Đ.N.T
GIẤC MƠ,
20
bài trước