Tản Mạn Sau Cơn Dịch

tác giả Nguyễn Đức Nhật Tiến
17 xem


( Sài Gòn ngày mở cửa )
Sài Gòn giờ đây đã mở cửa
Nhưng tuyệt nhiên, không thấy đứa trẻ nào reo vui
Ta lại như mọi khi – lặng im và lầm lũi
Vì phía ngoài kia hay trong này, có khác gì nhau đâu
Cũng chỉ là khung cũi!
Sài Gòn giờ đây dễ thở hơn khi được phủi bụi
Sau mấy tháng trời “người ta” chơi trò đuổi bắt
Ta cứ thắc mắc đây là cửa thứ mấy
…Trong “Trò chơi con mực”
Mà tại sao mặt mũi ai giờ đây cũng tím ngắt
Những cặp mắt nay ngó nghiêng ngờ vực
Chỉ chực chờ hỏi nhau khi sớm mai vừa thức
” Đã lên mức Xanh chưa? ”
Sài Gòn giờ đây ai cũng rón rén chạm tay vào cửa
Nửa muốn mở, nửa lại muốn không
Bước ra để làm gì – khi lòng mình trống rỗng
Có lẽ sự chờ đợi quá nhiều – giờ thì là thất vọng
Ngoài kia chắc cũng chẳng ai còn trông mong điều gì
Nên dòng người cứ lũ lượt rời đi
Chấp nhận bỏ lại tất cả – sau những lời hoa mỹ
“Bà con đừng đi …
…Hãy quay về nghỉ – sẽ có địa phương lo”
Hãy nhìn đi,
Họ phải về nơi sinh ra mặc cho những rủi ro
Tay họ vẫn còn ôm chặt những hủ tro
Đâu ai muốn điều đó…
Đâu ai muốn trao nó cho bà mẹ già đang chờ con trong hy vọng
Đâu ai muốn rãi nó xuống những dòng sông,
Nơi lẽ ra đang trông ngóng người con về tắm mát
Hãy nhìn đi,
Niềm tin trong họ đã mục nát
Những đứa trẻ thì đang khát sữa
Trời thì đang mưa…
Đường về quê xưa thì còn xa lắm…
Đã có ai đó từng tuyên bố chắc mẩm
“Không thắng không về”
Còn người dân thì giờ thắp nhang xin thề
“Họ không còn manh giáp”
Họ đã đầu hàng và tháo chạy trong não nề
Xin đừng coi họ là những kẻ phạm pháp
Hay bỏ rơi họ giữa dòng như… những kẻ lưu vong
Ta hỏi Người sao cứ nhìn mãi vào khoảng không
“Ở đó có gì ngoài cái bóng?”
Người khẽ buồn buông câu trống rỗng:
“Người ta” sẽ làm quốc tang không nhỉ? ”
Cái bóng trên tường thở dài, thầm thì:
“Có lẽ Quốc tang chỉ dành cho “đồng chí”
Còn gần 20.000 đồng bào đã ra đi
Chỉ là do lúng túng và sai sót …trong suy nghĩ!”
N.Đ.N.T
(Tranh họa sĩ Lê Sa Long)

Những Bài Liên Quan

Copyright © 2023 dactrung.com; all rights reserved