64

Tia nắng vàng yếu ớt bên song
Hoài niệm ngày xuân, nặng nỗi lòng
Đã qua năm tháng thơ ngây cũ
Màu tóc phai cùng những ước mong
Xuân của quê mình, đông xứ xa
Buồn trong kỷ niệm ngỡ nhạt nhòa
Môi tươi mắt biếc yêu thương ấy
Nhạt với thời gian, nhạt thiết tha
Bóng tối dần buông, đêm đến nhanh
Mây che, trăng khuất, gió vờn quanh
Đếm ngàn vụn vỡ trong hoang vắng
Ngắm cánh hoa tình yêu mỏng manh
Câu hát lời thơ bao chứa chan
Lòng ta giờ chỉ mộng bình an
Nụ tình sợ lắm, xin đừng nở
Đời đủ đau rồi, chuyện trái ngang