Lễ tình nhân là gì?
Là ly cà phê Mình pha cho em buổi sáng!
Là bát cháo lúa mạch Mình nấu cho em ngày mưa!
Là câu mắng yêu “ngủ trương” không dậy sớm!
Là đủ thứ trò chọc ghẹo cho em cười,
khi em phụng phịu đòi “kim cương” ngày lễ Tình Nhân!
Tình yêu có cần gì hoa hồng người em yêu ơi!
Tình yêu có cần gì kẹo ngọt người yêu em hỡi!
Mình đâu còn là tình nhân thuở đôi chín – đôi mươi
Mình là hai cụ tóc đã phai màu vẫn quấn quít yêu nhau!
Yêu bằng trái tim sợ mỡ cao máu đặc
Yêu bằng tấm lòng sợ gan yếu ruột dư!
Không phải ghen tương khi đi sớm về trưa
Chỉ lo sợ bác sĩ kêu y tá nhắc!
Lễ tình nhân là gì Mình nhỉ?
Có phải là ngày dành cho những cô cậu chưa biết yêu!
Vì đã biết rồi cần chi ai nhắc nhở
Phải tặng hoa hồng – thiệp đỏ – kẹo đen!
Chỉ yêu thế thôi sợ ngày Chúa kêu Phật rước
Mất biệt nhau không nói kịp câu yêu.
Yêu là yêu không cần ai nhắc nhở
“Hãy yêu nhau như chưa yêu lần nào”
(Dối như cuội mà người nghe vẫn thích)
Em biết Mình yêu em y như thuở ấy
Thuở em còn xuân thắm nét yêu kiều
Thuở em còn kiêu kỳ hơn công chúa
Mặt ngửng cao không cần biết đất thấp trời cao
Đến bây giờ em vào đông lạnh giá
Hoàng hậu già ngồi chễm trệ ghế bành
Mặt nhìn đất sợ sỏi trơn, đá trợt
Đi đến đâu cũng níu nắm tay Mình,
Người ta thấy bảo hai ta tình tứ
Có biết đâu không nắm “ngã” thì sao?
Ngày Tình Nhân em viết tuyên ngôn thay thiếp ( 🙂 )
Cho riêng Mình – Hoàng Đế pha cà phê
Cho riêng Anh – người em yêu em nắm
Đến cuối cuộc đời vẫn níu không buông!
Tuyên Ngôn Yêu
43
bài trước