Thiên Thần Mùa Giáng Sinh

tác giả Trịnh TiếnTriển
31 xem


Vào một ngày giáp lễ mừng Chúa Giáng Sinh, ngày 23 tháng 12, năm 1993. Lúc đó tôi còn là một người mẹ đơn thân, vừa đang tiếp tục việc học, vừa một mình chăm lo cho các con của tôi, nên ngày Chúa giáng trần sắp đến của chúng tôi rất u buồn và ảm đạm. Tôi nhìn quanh căn nhà nhỏ của chúng tôi rồi cảm nhận một nỗi buồn chầm chậm xâm lấn tâm hồn tôi; vì chúng tôi rất nghèo.

Căn nhà nhỏ bé của chúng tôi chỉ có hai phòng và hai phòng này thì quá nhỏ. Cái nôi ngủ của con gái tôi chỉ vừa đủ để kê vào một góc, còn cái giường nhỏ của con trai tôi và cái kệ tủ nhỏ đặt sát vào vách tường bên kia. Các con tôi không thể ngủ ra riêng được. Còn tôi, mỗi đêm tôi lại phải làm “giường” của tôi trên sàn nhà ngay trong phòng khách. Quần áo của cả ba mẹ con chúng tôi được để vào trong cái tủ áo duy nhất trong căn nhà. Vì căn nhà thì quá nhỏ nên chúng tôi như gắn bó với nhau ngày đêm. Phòng của các con tôi không có cửa, nên tôi có thể nhìn thấy và nghe chừng chúng. Điều này cũng làm cho chúng yên tâm và tôi cũng cảm thấy gần gũi chúng hơn; một ân điển mà tôi nghĩ không thể có được trong bất cứ hoàn cảnh nào khác.

Một buổi tối vào khoảng tám giờ, tuyết đang rơi nhè nhẹ ngoài trời và các con tôi đang say giấc nồng. Tôi khoác lên mình cái chăn nhỏ, rồi ngồi bên cửa sổ ngắm tuyết đang bay bay trong ánh đèn điện mờ bên ngoài. Bỗng nhiên cánh cửa nhà tôi như rung lên theo nhịp đập của nắm tay đang đập vào cánh cửa nhà tôi.

Tôi quá hoảng hốt và tự hỏi ai đã đột ngột đến thăm vào một đêm đông tuyết rơi mà không hẹn trước này? Tôi ra mở cửa và gặp một gia đình xa lạ, miệng họ nở nụ cười lớn và trên tay họ là những thùng, hộp và nhiều gói quà lớn nhỏ. Đang bối rối nhưng thấy họ vui tươi dễ mến nên tôi nhoẻn miệng cười lại họ.

“Cô là Susan phải không?” Người đàn ông bước tới và trao một cái hộp quà cho tôi. Tôi chỉ biết gật đầu lia lịa mà không nói nên lời. Tôi chắc rằng họ đã nghĩ tôi bị bệnh về tâm thần.

“Những món quà này dành cho cô.” Người đàn bà đó nhấn vào tay tôi thêm một cái thùng nhỏ cùng với nụ cười duyên dáng trên môi. Ánh điện mờ ảo trước sân và lúc tuyết đang tuôn rơi sau lưng bà ấy, tạo nên một vùng sáng sau mái tóc sẫm trông như ánh hào quang của một thiên thần.

Tôi nhìn xuống cái thùng mà bà ta mới trao. Cái thùng đó đựng đầy những thức ăn ngon, một con gà lôi và những món ăn đặc biệt dành cho ngày lễ Giáng Sinh. Nước mắt tôi bỗng tuôn trào vì nhận thức ra nguyên do tại sao họ đến đây.

Rồi tôi cũng đủ tỉnh táo trở lại, tôi cất tiếng chào hỏi và mời họ vào trong nhà. Đằng sau người chồng là hai đứa con nhỏ khệ nệ với những thùng quà hơi nặng đối với chúng. Gia đình họ tự giới thiệu nhau với tôi và nói những phần quà này là dành cho gia đình tôi. Một gia đình xinh đẹp và tuyệt vời này hoàn toàn xa lạ với tôi, ấy vậy mà họ biết chúng tôi đang cần những thứ gì. Họ mang những gói quà đã được bọc kín bằng giấy gói trang trọng, một thùng đựng đầy thức ăn để gia đình tôi ăn mừng trong ngày lễ Giáng Sinh và còn nhiều thứ khác mà tôi chắc rằng tôi chỉ mơ ước, không bao giờ có thể có khả năng để mua. Viễn ảnh đẹp đẽ của mùa Giáng Sinh như đang nhảy múa trong tâm trí tôi. Tôi không ngờ những điều tôi thầm mơ ước cho ngày lễ Giáng Sinh lại hiển hiện ngay trước mắt tôi. Lời nguyện thiết tha van nài của người mẹ đơn thân đã được Thiên Chúa nhận lời và tôi tin rằng Chúa đã gửi các t.h.i.ê.n t.h.ầ.n của Chúa đến với tôi.

Những thiên thần huyền bí của Chúa cũng đã dúi vào tay tôi một phong bì trắng, cho tôi thêm nụ cười, rồi tuần tự đến ôm chầm lấy tôi. Họ chúc tôi một Giáng Sinh với nhiều niềm vui, rồi tất cả chào tạm biệt để rồi biến nhanh vào trong màn đêm, như họ đã đột ngột đến với tôi vậy.

Thật bàng hoàng trong khi cảm xúc của tôi vẫn đang dâng trào, tôi nhìn quanh những món quà tôi đặt dưới chân mà họ mang đến cho tôi. Cảm nghĩ u buồn mùa Giáng Sinh của tôi giờ thì biến đổi như một niềm vui của con trẻ vậy. Tôi bất chợt ôm mặt khóc. Tôi đã khóc hồi lâu và những dòng nước mắt tạ ơn từ sâu thẳm trong tâm tưởng tôi vẫn tuôn trào. Một cảm giác an bình hạnh phúc tràn ngập tâm hồn tôi. Tôi đã cảm nhận tình yêu Thiên Chúa đã len lõi tận ngõ ngách trong tôi và như một tấm chăn ấm áp bao phủ lấy tôi. Tâm hồn tôi quá mãn nguyện. Tôi quỳ xuống giữa những thùng quà và dâng lên Chúa lời cảm ơn chân thành tận đáy lòng tôi.

Rồi tôi đứng dậy trên đôi chân của tôi, tôi lại quấn tấm chăn và ngồi xuống nhìn qua khung cửa sổ xem tuyết lất phất bay. Bỗng nhiên tôi sực nhớ tới cái phong bì trắng. Như một đứa trẻ con, tôi mau mắn xé toạc cái phong bì ấy ra để rồi tôi há hốc miệng khi nhìn những tờ tiền rơi vung vãi xuống sàn nhà. Tôi nhặt hết lên rồi tôi đếm, những tờ mệnh giá năm, mười và hai mươi đô-la (dollar). Mắt tôi như nhợt nhòa đi bởi nước mắt, tôi đếm tiền, rồi đếm lại lần nữa cho chắc ăn. Tôi lại khóc và tự nhiên buột miệng nói lớn: “Một trăm đô!”

Nhìn vào hai đứa con tôi còn đang say giấc nồng, để rồi tôi lại chảy nước mắt và nở nụ cười mãn nguyện, không phải lo lắng quá nhiều như những năm tháng qua. Nụ cười của tôi vẫn nở trên môi khi tôi nghĩ đến ngày mai là ngày Vọng Giáng Sinh. Một chuyến viếng thăm của những người hoàn toàn xa lạ đã thay đổi chúng tôi một cách nhiệm mầu, từ những ngày u buồn đã trở nên một ngày đặc biệt mà chúng tôi hằng luôn nhớ…với niềm hạnh phúc.

Một thời gian sau khi những thiên thần Chúa đến viếng thăm tôi mùa Giáng Sinh năm đó, tôi đã tái giá và gia đình tôi rất hạnh phúc với muôn vàn hồng ân. Vì tưởng nhớ mùa Giáng Sinh năm 1993, chúng tôi thường chọn một gia đình bất hạnh hơn chúng tôi. Chúng tôi đem đến cho họ những món quà mà chúng tôi đã đắn đo lựa chọn theo nhu cầu của họ, quà bánh và thức ăn, không quên kèm theo một ít tiền mà chúng tôi có thể dành cho họ. Đây là phương cách chúng tôi cho lại những gì chúng tôi đã nhận. Hy vọng nó như những đợt sóng lan tỏa tiếp nối nhau. Chúng tôi cũng cầu mong việc đó như những chu kỳ liên tiếp là một ngày nào đó, những gia đình mà chúng tôi đã chia sẻ, sẽ có khả năng giúp lại những gia đình nghèo khác nữa.

Nguyên tác: The Christmas Angels
Tác giả: Susan Kahncke
Hình ảnh & Dịch thuật: Trịnh TiếnTriển

Những Bài Liên Quan

Copyright © 2023 dactrung.com; all rights reserved