119

Đêm lại về, mình ta với bóng
Dưới trăng gầy, gom mộng chắt chiu
Gửi theo gió nhắn bao điều
Lời thì thầm của thật nhiều nhớ thương
Mây cần gió thổi về muôn hướng
Ngày, ánh dương soi xuống trần gian
Đêm, vầng trăng tỏa miên man
Mình, bên nhau để nhẹ nhàng nỗi đau
Thì cứ tưởng chiêm bao một thoáng
Hồn bồng bềnh trong khoảng đời mơ
Giáng Hương – Từ Thức duyên sơ
Trăm năm ngỡ hẹn, ai ngờ dở dang