Em bảo rồi “Em thích màu lặng im”
Để tìm quên con đường nắng vương cành hoa tím
Rồi chưa lần đặt chân đã mang nhiều kỷ niệm
Dẫu chẳng cùng em chung thời bắt bướm hái hoa
Sắc màu lặng im ngày chia xa
Là dấu hỏi sau những lời thương nhớ
Vì sao có nụ hồng vừa hé nở
Đã nhuốm màu khô úa lá vàng
Em biết lòng mình chẳng phụ phàng
Chuyện tình yêu dường như định mệnh
Anh khước từ trốn chạy những lời yêu
Để bây giờ xa xót một tình yêu
Ngày ấy bên anh – em muốn nói thật nhiều
Sự lặng im hoá bức tường oan nghiệt
Lời yêu thương hoá bài thơ chia biệt
Dỗ giọt buồn tha thiết chảy vào đêm
Em về tìm lại dáng hình anh
Sau những tháng năm chất chồng nổi nhớ
Gặp lại anh giữa vần thơ viết dỡ
Lời yêu ngập ngừng … oà vỡ trong mưa
Anh bây giờ đã là người xưa
Chuyện ngày ấy đã thành ký ức
Vẫn nghe lòng hàng đêm thao thức
Sắc màu nào day dứt một lời yêu….